Thơ Xuân Bình

Như Sắc Không

Ai bảo trong không là có !
Ai bảo trong có là không !
Duyên hợp cảnh xác thân gọi có
Tình mộng mơ,ảo ảnh gọi không

Sự bao dung vào biến mênh mong
Muôn trạo sống nước mây chuyển dịch
Không trong có ,nắm sờ lố bịch
Có trong không yêu thích dây dưa

Thực và hư biến thể tợ bùa
Chú và thích mê cung thắc buột
Lời nghị định dị dung huệ đuốc
Vẫn nằm trong lý lẻ vô cùng

Lẻ xác thân chứa chỗ hư trung
Tiểu vụ trụ Tiểu hòa Thượng Đế
Có tất cả mà không thể kể
Ý nghĩ ra đã dịch chủ đề

Lời thốt lên làm đắm tai nghe
Lưu giấy mực mẫn mùi quy tắc
Sắc trong sắc nhìn không thấy sắc
Không trong không sờ chẳng phải không

Lấy chữ tâm làm vách tường đồng
Gương thấu suốt sắc không minh triết
Luận lý để tạm dừng cương ước
Chữ sắc không khái niệm như như

Lấy chỗ nào ?
Vịn chỗ nào ?
Khởi điểm biên hư
Vào tâm rốn sắc không tỏ rõ

Vốn sanh quả tình yêu đã có
Chữ sắc khôngtừ đó triển căng
Ẩn số vòng đời thỏa trăm năm
Đôi đường sức song song thương nhớ

Tình yêu đến hồn tim gặp gở
Có ai nào không phải vấn vương?
Ủ vòng tay cho mộng thêm hường
Cho xuân trổ rạt rào hương sắc

Ai cả bảo tình yêu buột thắt
Là nhớ nhung là mộng là mơ
Là khúc cầm cảm xúc dây tơ
Không ngoài chữ sắc không biến hóa

Có tất cả và cho tất cả
Hoặc con tim người đó ngủ quên
Thuật ngữ này ta chớ chấp nên
Vì khởi điểm
Công tâm mỗi khác

Như sắc không
Không hề đốn nát
Mãi muôn niên chất ngọc ngời thanh
Sợi tơ hồng kết tiếng em anh
Xuân chúc lộc cho bao quả đắc

Có cái khác
Lại in không khác
Điểm đồng quy tâm mãi xoay tròn
Duyên khởi lên
Nghịêp mãi đeo mòn
Hồn và phách
Chia ra khép lại

Tâm và ý kết tình rồi hoại
Bóng và hình
Khắc khoải buông theo

Sự dịu dời Thượng Đế ghẹo trêu
Trát mài mãi minh tinh thể tại
Dầu phấn để hóa thành hiện đại
Tái sanh duyên nghiệp khởi trùng trùng

Tạo cho tròn vũ trụ vô cùng
Đại Thiên địa đại hòa Thượng Đế
Tình yêu bỡi hạt mầm tái thế
Mỗi hạt tình yêu có ghen chung

Mỗi trái tim đều khát nhịp rung
Mỗi giấc mộng có hồn tư lự
Niềm thương tiếc đầy vơi chiếm ngự
Xuân sang thu hóa cuộc biển dâu

Để tịnh yên một giấc ngủ sâu
Chờ duyên khởi nghiệp minh ngậm sắc
Nụ hương trẩy lòng reo nhạc thắt
Hút tìm nhau hồn phách du dương

Cuộc tình yêu đi suốt chặn đường
Như như thể tình yêu bất diệt
Sắc trong sắc nụ hồng thắm thiết
Không trong không mộng kiếp tình mơ

Nét mực phơi đẫm ướt trăm tờ
Để trang trải vần thơ tình ý
Mong diễn nghĩa sắc không gương thủy
Chiếu yêu soi tâm tại tâm minh

Chuyển sắc không một kiếp nhân sinh
Như tồn tại chữ yêu không sắc
Điểm khởi thủy nghiệp minh duyên đắc
Mãi muôn niên khắc vọng tới cùng

Yêu lòng thương lòng nhớ trùng trùng
Là nhân lõi sắc không hòa điệu
Là thực tại là hư hảo dịu
Điển sắc không hút đẩy tượng hình

vin vào vòng luân khởi tự minh
Xe kết lại làm nên vũ trụ
Câu kết lại mùa xuân quyến rủ
Một tiếng yêu vọng thầu tim hồn

Hạt cát tình chứa cả càng khôn
Quy tựu lại sắc không như thể
Một phút hạnh sấm dời trăm bể
Vạn niên năm vọng mãi lời yêu

Đến vô cùng trở lại sanh siêu
Vào vườn mộng sắc hương lòng thắm
Sg/16/6/2005