Thơ Của Người Hành Tinh
Sáng nay nhà hết gạo
Trong rương chẳng có vàng
Trong lưng chẳng có tiền
Chẳng còn thứ gì bán
Chẳng có cái gì thế
Trong bụng sạch sành sanh
Đành ra ngồi lơ láo
Đành ra bàn dở kế
Trong đầu nghĩ rốt ráo
Rặng không ra một thế
Vắc không thành một kế
Hát không hay một lời
Thành ra đành phải thế
Thành ra ngồi dở hơi
Hơn nửa đời cực nhọc
Không tất đất cắm dùi
Chưa có nhà để ở
Chưa có chòi để ngơi
Quyền hạn to lớn nhất
Có chức cụ Đồ thông
Sự nghiệp to lớn nhứt
Có cái mắn… con đông
Vợ hiền mần năng nổ
Chạy chợ không quản thân
Bầy con suy dinh dưỡng
Khoai độn cũng lớn dần
Vậy mà chúng học tốt
Dzăn tán chúng quá thông
Nhờ ơn thầy được giỏi
Sái tuyến mà cứ ngông
Chị hàng xóm bảo nhỏ
Di truyền chất xám …đen
Phường báo nhà vận đỏ
Đứa nào cũng được khen…
Sáng nay nhà hết gạo
Bầy con uống nước vòi
Đứa nhỏ nhất khát sữa
Quát la ầm bên nôi
Bầy Lính lác ru em
Em ngoan ngủ đi thôi
Chị còn phải học gạo
Em chịu khó nằm phơi
Chiều mẹ về có kẹo
Tối cha về có xôi
Được no nê một bữa
Tha hồ mà khóc chơi….
Sáng nay nhà hết gạo
Tiền điện tiền nước đòi
Tiền dân phòng tiền rác
Tiền nợ cô hàng xôi…
Sáng nay ngày khất nợ
Tiền hoa chi chợ Giời
Tiền thuê nhà ở tạm
Tiền lo Thầy học chuôi
Mẹ chúng khéo nịnh đầm
Thầy ham dzui thầy khổ
Thời kinh tế xuống đường
Chậm chân là chết đói
Nghề dở dở ương ương
Lỡ thầy và lỡ thợ
Nịnh không khéo ai thương
Đạp xích lô chắc cú…
Em…quảng gánh hàng rong
Chợ ruồi lời không đủ
Nhặt ba cắc ba đồng
Cháo rau no mệt nghỉ
Quần áo rách te tua
Trông ra thật giống khỉ
Người ngượm ốm se sua
Gốc hành tinh Xích Quỉ
Sướng cái mắn đẻ con
Đứa nào cũng đẹp đẽ
Ăn độn giàu chất khôn
Tập quen thành thấy khỏe
Nhà thuê một ô tối
Quanh năm không thấy trời
Đèn tranh tối tranh sáng
Tựa quán đèn mờ chơi …
Mùa lạnh lại hóa ấm
Mùa nực lại hóa mát
Khỏi tốn máy điều hòa
Hẻm sâu thành yên ắn
Con mọn khoẻ khóc dai
Khỏi phải mua máy hát
Hàng xốm ngán kêu dài
Nhà đông …vui nhất đám
Đứa siêng học đứa ngang
Đứa đá banh toán loạn
Đứa múa ngược chạy xuôi
Đứa ngủ lì gốc quán
Cảnh treo bứt tranh gà
Hóa ra nhà có phúc
Cha chạy chợ Cầu Muối
Mẹ chạy chợ Chà Và
Quen cái giờ thức sớm
Quen cái giấc ngủ sau
Ngày ba chân bốn cẳng
Tối khỏe về ôm nhau …
Sáng nay nhà hết gạo
Chạy được nửa lạng khoai
Luột lên hương thơm ngát
Bầy lính lác ngồi nhai…
Các con …đều chưa biết
Cha mẹ người hành tinh
Vì yêu người tha thiết
Mới xuống trái đất xinh
Chưa quen công việc tốt
Thành ra phải học bài
Chưa quen nghề nịnh hót
Thành ra khổ cù nhầy
Các con thử nghỉ coi
Ba mẹ tập làm người
Gốc ba gốc Khỉ đột
Gốc mẹ gốc Đười Ươi
Từ trên trời rơi xuống
Nhằm vào nước Rồng Tiên
Muốn làm dân chính thống
Phải tập nhẫn nhẫn, hiền
Các con thử nghĩ coi
Thử soi gương mới biết
Các con nửa giống người
Nửa di truyền cốt khỉ
Một nửa ghen tinh tú
Xa tít tận trời Sao
Mới đi vào trái đất
Chưa quen tục hót chào
Thành ra không lắm bạc
Thành ra không lắm vàng
Để chạy sổ mua đất
Để chạy bằng mua sang
Để các con được sướng
Cái sướng ở thế gian
Để các con được hưởng
Hưởng của cải giàu ngang
Ba xuống thế bởi vì
Nhớ trăm con lưu lạc
Mẹ xuống thế bởi vì
Sợ ba mê người đẹp
Thành ra gánh của khó
Lặng lội mãi chợ Giời
Hòa mình trong biển khổ
Thương cho cái kiếp đời
Các con thử nghĩ coi
Ba mẹ học làm người
Chưa giỏi chưa được việc
Còn mang gốc Đười Ươu
Các con được thành người
Đó là cái quí nhất
Các con được học khôn
Đó là cái giàu nhất
Muốn trở thành người tốt
Phải tu thân ba đời
Ba đời tu thật tốt
Mới được xét vào phơi
Chừng nào được có bẩu
Được việc mần …ăn no
Bây giờ còn gốc khỉ
Đừng hòng nghĩ của kho
Các con luôn nhớ lấy
Nhà ta gốc hành tinh
Mới xuống đời học hỏi
Ngại chi cảnh cùng đinh
Ở dời ta được hưởng
Cái chức phó bằng dân
Ở dời ta được sướng
Được tự do nhất trần
Mong học việc cho tốt
Mai mốt về nước Trời
Bán tin nóng cõi đời
Ta sẽ giàu kết sụ
Bụng thì đầy khoai củ
Áo thì vá tứ thân
Chân thì đi chân đất
Mắt thì mắt Thiên Thần
Tay thì cầm số đẹp
Miệng thì chào bông nhông
Từ Diệm sơn Sao hỏa
Người xem thấy chạnh lòng …
Vì ta yêu trái đất
Vì ta thương con người
Đường ngàn năm ánh sáng
Không ngại gì xa xôi
Về đây cùng học hỏi
Với loài người văn minh
Về đây cùng chia xẻ
Với đám người cùng đinh …
Muốn làm người rất khó
Học chữ tốt chưa trôi
Ở nước Tiên không đói
Xuống đây mới hiểu mình
Đến đây học thỏa thích
Học đủ thứ đủ vành
Học nói khôn nịnh khéo
Học biết quyền biết tranh
Học cái yêu cái ghét
Học thể dụng thể hành
Lỡ sau về nước khỉ
Dạy lại người hành tinh …
Sáng nay nhà hết gạo
Lời rao cũng quá lời
Đói, mơ lòng ngơ ngáo
Bút thần khai dở hơi
Con bầy la ấu bẫy
Ốm múa điệu cò nhang
Vợ về mang đầy đẫy
Nửa mì nửa khoai lang
Đây là món ăn chính
Gốc của người hành tinh
Quen cháo rau hoa quả
Đẹp nhờ ốm thân hình
Tinh thần luôn khuây khỏa
Quen cái cảnh đói nghèo
Trong lòng luôn nhàn nhã
Quen cái cuộc trần yêu
Các con thử nghĩ coi
Lời cha mê hay tỉnh
Mê là mê ở chỗ
Yêu say đắm tình người
Tỉnh là tỉnh ở chỗ
Còn nhớ gốc Đười Ươi
Từ trên Trời rớt xuống
Hát cho người đời vui
Sáng nay nhà hết gạo
Vợ chạy ngược chạy xuôi
Thơ vàng đen rao bán
Người cười giá ba xu
Saigon 8/3/1987