Khuyến Tu Tâm

Câu chuyện Bá Nhẫn

Tiếp câu chuyện non sơn bể thẳm

Bài pháp đời ghi đậm lòng ôn

Thuở xưa vang dậy tiếng đồn

20316. Có ông Bá Nhẫn ghi tồn sấm kinh

Một câu chuyện đậm tình giáo đạo

Thuở xa xưa hoàn hảo diệu hòa

Thuở đó… gần ánh sen Đà

20320. Loài người thuở đó… nhìn qua dị thường

Lưng vai rộng to xương dậm dỡ

Ba trượng cao, vai cỡ một bồ

Thuở xưa xem biển như hồ

20324. Lắm người biết đạo Nam Mô của Thầy

Ông Lão này có tài chèo chống

Theo dòng trôi… cuộc sống chèo đò

Làng bên xóm dưới khỏi lo

20328. Sang biển có đò ông lão thường xuyên

Muốn sang bể, không tiền cũng được

Dẫu giờ cơm được vượt bể liền

Có tiền, không vẫn ưu tiên

20332. Lão ông tập nhẫn, chẳng phiền lòng chi!

Luyện chữ nhẫn! Khắc ghi trong dạ

Dẫu cuộc đời vất vả không than

Trưa, chiều, khuya, sớm, chẳng màn

20336. Thuở xưa vượt biển sang ngang bằng đò

Bể ít nổi sóng to gió lộng

Vì biển rún Thiên đóng thước trì

Bởi nay sóng gió ầm ì

20340. Bị Tề Thiên rút thước đi độ đời

Thời xưa ấy, biển khơi yên sóng

Và chiếc đò rất rộng rất to

Cây sào của lão chèo đò

20344. Cặm thấu đáy biển,… ai đo được nào!

Đó là chuyện cây sào thuở trước

Còn mái chèo lã lướt đỏng đưa

Đời này, câu chuyện tuy xưa

20348. Vững tâm chữ nhẫn đừng thưa ráng trì…

Đây, chữ nhẫn! Thầy ghi để lại

Tiếng tăm đồn truyền mãi về sau

Danh ông Bá Nhẫn tu cao

20352. Bến đò qua biển ai nào chẳng nghe

Bỗng một hôm mùa hè nắng gắt

Có lão bà lưng thắt áo choàng

Lão bà trổi giọng oanh vàng

20356. Ớ này Bá Nhẫn! Ta sang bể này

Hè nắng gắt, hây hây gò má

Bá Nhẫn liền vội vã tiếp đưa

Một ngày rưỡi, đúng ngọ trưa

20360. Đến vừa giữa biển, đẫm vừa mồ hôi

Bỗng bà lão… thôi rồi Bá Nhẫn!

Vì tuổi già lẫn thẩn quên ô

Nắng này chắc lão chết khô

20364. Bá Nhẫn nghe vậy quày vô bến bờ

Một ngày rưỡi đúng nơi bến cũ

Lão lên bờ thích thú vừa lòng

Dù, ô lão nhặt vừa xong

20368. Bá Nhẫn vui lòng tiếp lão chuyến ra

Hè đứng bóng lửa pha nắng cháy

Bá Nhẫn lòng chẳng ngại bể xa

Ra vô lại tiếp chèo ra

20372. Thời gian mà tính đã ba nhựt liền

Giọng trầm bổng diệu hiền bà lão

Ớ Bá Nhẫn… thơm thảo giùm ta

Từ đây vào đó không xa

20376.Túi trầu của lão, lão mà lại quên

Bá Nhẫn lão vẫn bền tâm dạ

Rẽ sóng trưa quày quả chèo vào

Bá Nhẫn giảm sắc hồng hào

20380. Lẻn loi tâm bực, dàu dàu lòng ông

Trầu, cau, thuốc, hợp đồng ý lão

Giương ô dù thuận rảo xuống đò

Bá Nhẫn gương mặt buồn xo…

20384. Bởi danh chữ nhẫn, phải cho tột cùng

Nắng lại gắt chập chùng sóng bạc

Mồ hôi rơi dào dạt râu thưa

Đứng bóng giờ ngọ buổi trưa

20388. Cũng giọng bà lão, cũng vừa réo lên

Ớ Bá Nhẫn… Lão quên túi bạc

Không bạc tiền, lão thác còn đâu

Dám nhờ Bá Nhẫn đừng sầu

20392. Giúp Lão trở bến để thâu bạc tiền

Bá Nhẫn lại lòng phiền trong dạ

Tự nhủ tâm mình đã nhẫn mà

Bởi câu Phật dạy giác tha

20396. Bá Nhẫn mới là quày quả chèo vô

Hoàng hôn dịu nắng khô cỏ thấp

Gót sen gầy mô mấy lão bà

Ô kìa! Túi bạc đấy mà!

20400. Tay cầm túi bạc bước ra xuống đò

Lão Bá Nhẫn tức no tâm dạ

Thấy bà lão lòng đã phát sùng

Nói rằng… ớ… Lão bà khùng

20404. Còn cái ấy nữa… mang cùng đừng quên

Bỗng tiếng nổ vang rền đêm tối

Ánh hào quang biến đổi thành ngày

Giữa biển biến đổi đất đai

20408. Bá Nhẫn nộp dài cúi lạy hào quang

Mẹ Quan Âm diệu dàng giọng gọi…

Ớ Bá Nhẫn! Mi vội hàm hồ

Tự xưng Bá Nhẫn giáo đồ

20412. Chỉ được nhị nhẫn điên rồ tâm can

Cơ đồ đạo vội vàng đổ bỏ

Bấy lâu tu chẳng rõ chánh tà

Tiếng đồn… Ta xuống thử mà

20416. Đúng là Ta thưởng, sai là tan tiêu

Từ nay sẽ ít nhiều tu lại

Bấy chục niên lỡ dại một thì

Làm sao… nối gót từ bi

20420. Mồm mi niệm Phật dạ thì chẳng thông

Từ nay sẽ ráng công tu lại

Tam nhẫn thôi đừng dại đừng quên

Giỏi a! Bá Nhẫn vang rền

20424. Mà nay, nhị nhẫn, đành quên ý Thầy

Tu thế đó xưng đây thiên hạ

Tam nhẫn mà chẳng trả được bài

Nhục công với bể sông dài

20428. Câu Bà chấm dứt,… biển thay đất liền

Đầm đìa lệ triền miên Bá Nhẫn

Đau khổ lòng bởi chẳng dằn tâm

Lỡ lời, lòng tợ kim châm

20432. Rủi cho Bá Nhẫn, Quan Âm kiểm bài

Quỳ nộp lạy lệ dài ướt đất

Giận cho long (lòng), gặp Phật chẳng tri

Bấy lâu công uổng lạy quỳ

20436. Tự khoe Bá Nhẫn sân si vẫn còn

Chỉ một khắc… làm con của Mẹ

Phạm một khắc… biến lẹ công tu

Bởi do tâm dạ còn mù

20440. Ngựa ý chưa thắng, dẫu tu… khó thành

Nay, tuổi hạc biến cành lá úa

Cũng bởi mình chất chứa sân si

Nên tâm dạ chẳng thấu tri

20444. Làm cho Bá Nhẫn lâm ly lệ sầu

Êm tiếng Mẹ, ngưỡng đầu lão bá

Mắt buông tìm… buồn bã nhìn Trời

Cỏ cây cảnh vật đổi dời

20448. Biển biến thành đất,… tan bờ bến xưa

Chuyện Bá Nhẫn ta vừa được đọc

Đó cũng là bài học Vô Vi

Nhắn ai… tâm tánh ưu tri

20452. Ráng học cho thuộc chữ y của trời

Nhẫn, nhẫn, nhẫn, đời đời mới được

Tu, tu, tu, tu vượt do câu:

Bá nhẫn phải thuộc đều làu

20456. Bá nhẫn mà được… Đạo cao đó mà

Ai nhẫn được ắt là tu được

Nhẫn dắt đường ta vượt thềm sen

Nhẫn mà tâm dạ chiều quen

20460. Đó là chữ nhẫn như sen rực màu

Khắp giáo đạo bắt đầu là nhẫn

Chữ nhẫn làm ta thắng ma yêu

Khai đường dắt lối sinh siêu

20464. Đều do chữ nhẫn dựng nêu trong lòng

Nhẫn không riêng cho dòng nước đục

Nhẫn chan hòa trong khúc nước trong

Đầu đề chữ nhẫn vỡ lòng

20468. Tâm sâu vào đạo, nhẫn thông ý mềm

Hồn hòa nhẫn êm đềm mát mái

Nhẫn hòa tâm bác ái vị tha

Nhẫn làm tâm dạ hiền hòa

20728. Nhẫn chiều chuộng cả trẻ già, gái trai

Nhẫn chiến thắng điều sai lẽ dữ

Nhẫn quy tâm tích trữ… sáng tâm

Tâm ai mà nhẫn tựu thâm

20476. Người tu chẳng gặp tối tăm cuộc đời

Nhẫn thắng cả vạn lời ngược ngạo

Nhẫn thắng luôn hỗn láo ma tinh

Tâm ai mà nhẫn được in

20480. Khỏi tu, Phật cũng tìm nhìn mà thương

Nhẫn phá chấp mở đường tâm đạo

Luyện chữ nhẫn, nghiệp khảo khó giành

Nhẫn nhịn kết cấu em anh

20484. Vạn sự điều lành do nhẫn mà ra

Sĩ Đạt Ta liễu Đà cũng nhẫn

Quán Thế Âm cũng thắng chữ này

Hằng hà Bồ Tát của Thầy

20488. Đạo liễu cũng do chữ này mà nên

Truyền lại trần đừng quên chữ đó

Muốn đạo thành chịu khó luyện đi

Nhứt kỳ, nhị kỳ, tam kỳ

20492. Tiền khởi chữ nhẫn ráng tri… tâm nhuần

Đạo lừng khừng… chưa thuần chữ nhẫn

Đạo mà hư… bởi nản dạ si

Duyên ai… lãnh lịnh từ bi

20496. Nhớ mang chữ nhẫn mà ghi trong lòng

Có quyền hạn gánh gồng cơ cực

Điều chữ nhẫn đánh thức hồn ta

Nhắn trong cấp giáo đạo nhà

20500. Chữ nhẫn trong áo cà sa Đạo Thầy

Bài Bá Nhẫn để gây đạo thức

Như hào quang rỡ rực muôn niên

Khắp trong vũ trụ đạo huyền

20504. Đầu đề chữ nhẫn mối giềng chung quy

Ai luyện được Vô Vi chiếu cố

Thắng quỷ ma giải khổ vị tha

Bể trượt đều được thoát qua

20508. Chung câu chữ nhẫn đó mà biết không

Kháp bá nghệ cũng trong nghĩa ấy

Không chữ nhẫn chẳng lấy được nghề

Chữ nhẫn là chữ đầu đề

20512. Vững tợ như bục sen kề thiêng liêng

Nhẫn mà được tự nhiên đạo vượt

Đạo mà thành bởi được nhẫn bền

Khuyên chung bá chúng đừng quên

20516. Đường lên cõi báu sen nền là đây

Chuyện Bá Nhẫn để gầy đạo diệu

Gây ít nhiều trí hiểu đạo mầm

Nhẫn được, ta được quyền tầm

20520. Nhẫn mà không được nghìn năm cũng huề

Nhẫn tợ cây sum suê bóng mát

Nhẫn tợ như dòng thác trường lưu

Ai muốn liễu đạo, nhẫn ưu

20524. Nhẫn ưu mà được đường tu khó gì

Chuyện Bá Nhẫn Thầy ghi thơ sách

Lưu thơ trần thử thách Ta bà

Ai mà hiểu được ý Ta

20528. Đường tu đừng nản nhẫn mà đừng quên

Hãy cố gắng tiến lên tín hữu

Thiện nam đồ ráng nhủ tâm theo

Tín nữ nào muốn thoát eo

20532. Ráng mang chữ nhẫn mà đèo trong tâm

Tâm có nhẫn để tầm đạo lý

Nhẫn tựu tâm thắng quỷ thắng ma

Tâm nhẫn chung một đó mà

20536. Sẽ hào quang Phật sáng lòa bao quanh

Nhẫn cho thắm đầu cành gốc cội

Nhẫn cho thanh lời nói hiền minh

Nhẫn cho đại chúng hòa bình

20540. Nhẫn cho bốn biển kết tình anh em

Kẻ hành đạo tập quen chữ nhẫn

Nhẫn là trường chiến thắng nội tâm

Bách nhẫn tránh khỏi ngục trầm

20544. Ta đoạt được nhẫn tối tăm không còn

Nhẫn đả phá gầy mòn ý quỷ

Và tạo cho bền bỉ đạo duyên

Ai mà chẳng muốn dạ yên

20548. Bởi tâm không nhẫn đảo điên tháng ngày

Vượt bể khổ cũng rày chữ nhẫn

Hành đạo ưu cũng nhẫn mà ra

Điển kinh lục tự Di Đà

20552. Nhẫn tâm không tựu khó mà huệ thông

Tu tàn kiếp nếu không chữ nhẫn

Bể trầm luân mãi đắm sóng mê

Tâm nhẫn chỉ hướng đường về

20556. Nghiệp bao nhiêu kiếp vượt đê dể dàng

Nhẫn điểm chính sửa sang tâm dạ

Nhẫn sạ mùa lúa mạ từ bi

Đường đạo mà ta muốn đi

20560. Không có chữ nhẫn kề thì không xong

Nhẫn dìu dắt tâm lòng trong trắng

Nhẫn giúp ta chiến thắng ma tâm

Nhẫn sao cho nhẫn tựu thâm

20564. Y hành chánh đức bước lần thềm sen

Thời gian dưỡng cái quen cái nhẫn

Quen không nhẫn, quen chẳng tới đâu

Nhẫn có, mà thiện chẳng thâu

20568. Tợ như phơi áo trên cầu gió bay

Nhẫn tập quen thường ngày hiền thiện

Nhẫn tập quen gác chuyện bạo tàn

Nhẫn thuần dứt bỏ tánh tham

20572. Lời từ bi nguyện yên an bước đường…

(còn tiếp…)